Tôi đặc biệt dị ứng với những người công kích ông Dương Trung Quốc bằng 2 thứ: một là cái tên, 2 là cái danh "nhà sử học". Thầy giáo tôi, PGS. Trần Ngọc Vương, một người khá thân thiết với ông Dương Trung Quốc kể lại, cái tên ấy là do cha ông, liệt sĩ Dương Trung Hậu đặt trước lúc lên đường, hàm ý "trung với nước". Khi ông Hậu mất, cái thai mới được 3 tháng tuổi. Cũng theo thầy, nếu không bị thời thế, cơ chế làm cho lỡ dở thì ông Dương đã học hàm, học vị từ lâu. Dĩ nhiên tôi tin thầy tôi. Và dĩ nhiên, với trình độ của mình, ông Dương Trung Quốc chẳng có gì phải hổ thẹn khi đứng cạnh các tiến sĩ (đa phần là giấy) bây giờ. Mà cho dù có chưa chắc là thế đi nữa, thì xác suất để 2 giả thiết ấy xảy ra cũng đủ khiến cái lời bỉ bác "nhà sử học Dương Tàu" trở nên lố bịch, hợm hĩnh và độc địa biết chừng nào. Bị kiện hay không bị kiện chuyện xúc phạm, thì ông Hoàng Hữu Phước cũng phạm một lỗi sơ đẳng: bỉ quan điểm, bỉ luôn cả cá nhân. Nhưng, những người
Chỉ biết ăn thôi, chả biết gì :">