Chàng xuất hiện như trong những câu chuyện ướt rượt đầu thế kỉ 20, lãng tử một cách chất phác và thư sinh một cách quê mùa. Không sở hữu đôi mắt sát thủ như Jay Chou hay nụ cười sát nhân như Kim Bum, chàng cũng chẳng thể khoe đôi cánh tay của Thor, vòm ngực kiêu hãnh của Batman hay chí ít là mái đầu bóng mượt của CR7. Tóm lại, chàng đáng phải nhận thất bại toàn tập trong sứ mệnh thu hút ánh nhìn.
Nhưng sự thật là nàng đang nhìn chàng, len lén thôi, nhưng chăm chú.
Nhưng sự thật là nàng đang nhìn chàng, len lén thôi, nhưng chăm chú.
Chính xác là nhìn chiếc ô trên tay chàng. Loại ô cán vừa với cái tay cầm móc chữ U cổ điển và lãng mạn, thay vì loại 3 khúc thịnh hành. Chàng đang dùng cái móc ấy cố vít một cành điệp trổ đầy hoa vàng thắm thiết trên đầu, cách tầm với của chàng chừng 30 xen-ti-mét.
Nàng nín thở, như vẫn hay nín thở trước những sự lãng mạn bất ngờ.
Một, hai, ba nhịp với, ồ được rồi, chàng nhẹ nhàng túm lấy cành cây, vít xuống...
Bẻ ngoéo một cành nhỏ, tuốt sạch lá.
Và cho vào tai ngoáy. Sung sướng, thỏa mãn.
Xe bus trờ tới. Nàng hoan hỉ bước lên, nhẹ nhàng trút tiếng thở phào.
Bố khỉ!
Nhận xét
Đăng nhận xét